🎊 Doc Truyen Tieu Vuong Phi Khuynh Quoc

We found that 9% of them (20 requests) were addressed to the original Truyen.qiqi.vn, 77% (164 requests) were made to Img.qiqi.vn and 7% (14 requests) were made to Apis.google.com. The less responsive or slowest element that took the longest time to load (2.6 sec) relates to the external source Img.qiqi.vn. Độc Y Vương Phi Tác giả: Ngô Tiếu Tiếu Q.1 - Chương 42 Trước Tiếp Bên trong gian phòng trang trí xa hoa, có dòng khí lạnh buốt đang chảy qua. Ánh mắt Mai Phi âm trầm, thanh âm trầm thấp vang lên: "Vong quốc nô to gan, dám mơ tưởng đến hoàng tử." Tiêu Khuynh Thành âm trầm cười lạnh, "Sự thật chính là như thế." Bỗng dưng nàng vận nội lực hung hăng cắm cây trâm cài đầu vào trong da thịt của nàng ta. Nhưng nàng không cắm toàn bộ vào, mà chỉ cắm tới da, tiếp theo lạnh lùng cười, "Đây mới là trừng phạt nhỏ thôi!" Dứt lời! Tiêu Khuynh Thành vẻ mặt vô tội xuất hiện ở chánh đường, cười đến vô hại. Cẩm Nương bị dọa sợ đến toàn thân đổ mồ hôi lạnh, nữ nhân này vừa trở lại, không đi Hoàng cung cư nhiên trở về Tiêu phủ, thật là quỷ dị. Hơn nữa nàng đi đường không phát ra âm thanh? Lặng yên không tiếng động xuất hiện! Tiểu Vương Phi Khuynh Quốc. Đánh giá : (4.05/5) Một buổi sáng xuyên qua, nàng đi tới một nơi chưa từng nghe tên, nước Hàn Vũ, dùng một tư thế mắc cỡ nằm ở trên người của chàng. Nghe nói vị Thần Vương có chiến tích chói lọi này không hề háo sắc, ít cười ít nói, khó có thể gần gũi. Nhưng mà, vì sao lúc nàng đang mơ mơ màng màng lại giở trò ăn nàng Ngôn tình Trung Quốc. Tình trạng: Hoàn (full) Từ khóa: Hạo Vân đế ban thưởng cho thất hoàng tử Tề vương làm phi. Thất hoàng tử Tề vương, rất được thánh thượng yêu thương, là người nghiêng nước nghiêng thành , tính tình lạnh lùng, số mạng cứng rắn, khắc mẫu khắc Thien Tu Kha Lam - Canh Hi Vuong Phi.epub Thu Luu - Mai.epub Thu Thien - Tieu Vuong.epub Thu Vu Da Han - Vuot qua ngan nam yeu chang.epub Thuan Gian Khuynh Thanh - Thuc nu PK Xa hoi den.epub Thuong Nguyet - Bi Ngan Hoa.epub Thuong Quan So So - Cuc pham khi phu.epub Thuong Quan So So - Lanh khoc phu quan.epub Thuong Quan So So - Nha hoan thau Đọc truyện Tiểu Vương Phi Khuynh Quốc miễn phí, cập nhật chương mới nhất nhanh chóng, đã hoàn thành. Hỗ trợ đọc truyện trên di động, máy tính, máy tính bảng. Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi - (Chương 1288) - Tác giả Vệ Sơ Lãng Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. doc truyen. Tùy chỉnh. GcjClOw. Chỉ là theo tình huống trước mắt xem ra hắn muốn đuổi đi Quý Vân Hạc cũng giống như đuổi Lạc Tử Mộng đi, cho nên hắn tức thì tức cũng không làm được gì.''Vương gia?'' Thấy hắn khẽ mất hồn, Hoa Thiên Sóc thăm dò kêu một tiếng, lúc này hắn mới thôi tưởng tượng nhìn về phía Hoa Thiên Sóc.''Chỉ là một nô tài, Hoa tướng quân không cần để ý.''''Nhưng Hoa mỗ nhận thấy, Vương phi đối với người đó không giống như là đối với nô tài, mà như đối với người thân.''Hắn nghe vậy liền chuyển con mắt sang nhìn hắn, có chút không vui, ''Mộng nhi luôn luôn như thế với người trong phủ, rất nhân hậu với kẻ thù, nếu không sao ngươi có thể thuận lợi vào phủ được?''''Sao ta lại thành kẻ thù?'' Hắn cầm ly trà lên uống một ngụm nhìn như lơ đãng nói ''Nghe nói mấy ngày trước Hoa tướng quân tiếp tế cho bọn họ.''Trong lòng Hoa Thiên Sóc sững sờ, hắn nói bọn họ không phải là phụ thân và muội muội của hắn chứ, chỉ là sao tin tức truyền đi nhanh như vậy, hay là nói căn bản hắn luôn nhìn bọn họ.''À...chỉ là thỉnh thoảng, hơn nữa bọn họ không có kế sinh nhai, cũng khó cho bọn họ.''''Bổn vương đã sớm nói, Hoa tướng quân có thể quản bọn họ ấm no, nhưng không thể tiếp tế ngân lượng, Hoa tướng quân quên rồi sao? Chẳng lẽ 'ấm no' cũng không đủ sao?''Hoa Thiên Sóc tự nhiên biết hắn đã đủ nhân từ, nếu không sao bọn họ còn sống được trên đời này.''Được, lần sau không chiếu theo lệ này nữa.'' Hắn ta khẽ cười, sức quyến rũ của hắn chỉ có tác dụng với nữ nhân, còn với Hàn Hạo Thần căn bản chỉ là cá cách trừng mắt một cái, Hoa Thiên Sóc không thể làm gì khác hơn là nhún vai một cái thu hồi nụ vì có Quý Vân Hạc bảo vệ nàng nên hắn cũng không phái người theo, cho nên căn bản hắn không cần lo lắng, mà hành động tùy ý ra cửa của nàng khiến lòng hắn chua chua, cảm giác bị người khác thay thế vị nay nàng ra cửa vẫn giống như cũ, mang theo có ba người nhưng ba người họ là thanh xuân tịnh lệ lại có phong cách bức người, khiến cho người khác không nhịn được muốn quay đầu lại là ''Oan gia ngõ hẹp’, người không muốn gặp lại đụng chợ, mặc dù Hoa Thiên Nhuỵ mặc bình thường nhưng khuôn mặt trắng hồng của nàng ta không giống như chịu khổ. Thiếu chút nữa hại chết nàng, hôm nay lại tự tại ở đây, đây là cái đạo lý gì?Nghĩ đến đây, nàng lại oán hận Hàn Hạo Thần, đến tột cùng là hắn bận tâm Hoa Thiên Sóc hay là không bỏ được nữ nhân mị hoặc này.“Tiểu thư, khuyên tai này thật đẹp, người đeo nhất định xinh đẹp hơn.” Thuý nhi cầm khuyên tai nói với nàng Vân nhỏ giọng nói “Vương phi, không phải Hoa Tướng quân không cấp ngân lượng sao, sao họ lại có tiền mua trang sức?”Nàng nhíu mày, nàng nhớ lại lời hắn nói, hơn nữa nếu Hoa Thiên Sóc cho ngân lượng thì sao hắn lại không biết?Nàng hừ lạnh một tiếng, đi tới gian hàng đó, cầm một bộ khuyên tai lên, “Khuyên tai đẹp như vậy, giá tiền không thấp nhỉ? Tam tiểu thư có tiền sao? Nếu không có, Bổn Vương phi có thể bố thí một chút.”Hoa Thiên Nhuỵ kinh ngạc nhìn lời nàng nói, Hoa Thiên Nhuỵ đã bị trúng kế, nói với Thuý nhi, “Thuý nhi, trả tiền.” Nàng ta cầm khuyên tai cười lạnh một tiếng “Thần Vương phi nên giữ lại đi, nói không chừng có ngày cần dùng.”Nói vừa xong, nàng ta liền xoay người nghênh ngang rời Vân nghe vậy liền nổi giận đùng đùng rống to, “Thật là quá đáng, ngươi có biết đang nói chuyện với ai không?”Quý Vân Hạc nhìn thấy Tư Mộ chau mày lại, liền trầm giọng hỏi “Vương phi có muốn thuộc hạ đi giáo huấn một chút không?”“Không vội, dạy dỗ là đương nhiên nhưng không phải hiện tại.”Quý Vân Hạc nghe vậy gật đầu một cái, nhìn thần sắc nàng hắn đoán nàng ta không có ngày sống dễ chịu tối, nàng chờ hắn trong phòng, lúc hắn tiến vào gian phòng nhìn nàng như có tâm sự, hắn ôm lấy nàng nói “Đang nghĩ cái gì?”“Thiếp đang nghĩ một vấn đề.”“Vấn đề gì?”“Hôm nay thiếp đi chợ nhìn thấy Hoa Thiên Nhuỵ.”Hắn nghi ngờ nhìn nàng, không biết nàng muốn nói cái gì.“Thiếp thấy khí sắc của nàng ta không tệ, giống như lúc ăn sơn hào hải vị.’Ánh mắt nàng mang theo khí sắc thăm dò và chất vấn, khiến lòng hắn không có không muốn nàng nghĩ nhiều nên không nói với nàng, lại không nghĩ rằng tâm sự nàng nặng nề là vì chuyện này.“Thật ra mấy ngày trước Hoa Thiên Sóc đã tiếp tế cho bọn họ.” Thấy sắc mặt nàng trầm xuống hắn liền nói “Hôm nay ta đã cảnh cáo hắn, nếu có lần sau ta tuyệt đối sẽ không tha thứ.”“Hả? Thật sao?” Nàng vẫn cười nhạt như cũ, nhưng hắn nhìn ra được lòng nàng không thoải bây giờ, Hoa thừa tướng đã từ chức vì Hoa Thiên Nhuỵ, Hoa Thiên Lan bị cấm túc, Hoa Thiên Sóc cũng bị cấm tiếp tế cho bọn với Hoa Thiên Lan mà nói, không chiếm được cưng chiều của Hoàng thượng là điểm trí mạng, đối với Hoa Thiên Nhuỵ thì không có vinh hoa phú quý là điểm trí mạng. Chỉ là Hoa Thiên Sóc là tướng tài nên bọn họ không đuổi tận giết tuyệt.“Mộng nhi, sau này không cần quản bọn họ được không? Về sau chỉ có hai chúng ta, không có người có thể chen vào.” Hắn ôm nàng vào ngực, nói cẩn thận vì sợ nàng hiểu ngẩng đầu nhìn hắn, đó là tinh khiết và thât lòng, nàng hiểu. Rốt cuộc cũng cười, áp sát mình vào hắn, nghe tiếng tim đập của nàng đã hoà hoãn, lúc này hắn mới thở dài nhẹ nhõm, cúi người bế nàng lên giường.“Này, chàng làm gì thế?”“Mộng nhi, chúng ta đã tách nhau nửa năm…..” Hắn làm bộ mặt uỷ nàng lập tức xám lại.“Làm ơn đi, mỗi lần đều lấy cớ này.”Nghĩ lại, mấy ngày trước nàng mệt đến chết, hiện tại sao dễ dàng để hắn giày vò được, mấy hôm trước chân nàng còn nhũn nhanh chóng cởi ý phục của mình ra, sau đó ôm nàng vào ngực.“Vậy chúng ta đổi.” Hắn chăm chú suy nghĩ, sau đó không biết xấu hổ nói “Mộng nhi, thân thể ta có lửa dục khó tiêu, nàng nói nên làm sao đây?”Nàng bĩu môi, hắn đây không phải là muốn nàng chủ động dâng lên sao?“Dùng tay của chàng tự giải quyết đi.”“Hả? Giải quyết như nào? Mộng nhi giống như rất có kinh nghiệm!”Mặt nàng đỏ tới mang tai, nói như nàng là một sắc nữ.“Không biết, tự nghĩ đi.” Nàng dùng chăn che thân thể nhưng hắn không bỏ qua cho nàng, ở dưới chăn, môi hắn tìm được đúng môi nàng, tay hắn tìm đến chỗ kia, xoa nhẹ nhàng.“Đừng…… động…..” Nàng bị hắn hôn đến trời đất mù mịt,koong thể nói một câu đầy đủ, mà tay hắn như đốt lửa dục trên người nàng, thân thể sớm đã không khống chế được, như đợi hắn biết rõ điểm mẫn cảm của nàng, cho nên thấy nàng phản ứng liền lật người lên thân thể nàng.“A……Phản ứng của hắn nhanh chóng khiến nàng không kịp phòng bị, chưa kịp mở miệng hắn đã tiến vào thân thể nàng.“Nhẹ, nhẹ một chút…..” Hiện tại nàng chỉ có thể điềm đạm đáng yêu nhắc nhở hắn.“Ừ…..” Hắn nhỏ giọng nói, nhưng miệng như đồng ý nhưng thân thể lại muốn nhiều hơn.“Hàn……… Hạo Thần………… Chàng, có thể…….. nhẹ một chút……. hay không?” Hoa Thiên Sóc rất có hứng thú trả lời "Lạc cô nương này. . . . . . thật đúng là làm người ta không thể nào suy đoán được, không giống những cô nương bình thường, cũng không giống những tiểu thư con nhà quan.”"Hả? Chỉ giáo cho trẫm thử xem?" Hàn Hạo Hữu đối với nàng cảm thấy có hứng Thiên Sóc trả lời "Nếu cô nương bình thường, nhìn thấy Vương Gia và Tướng quân chắc chắn sẽ bị dọa sợ đến mức quỳ xuống đất dập đầu, nhưng nàng đối với vi thần và Vương Gia nói năng lỗ mãng, nếu nói nàng tiểu thư nhà quan, nàng lại không phân biệt chủ tớ, thậm chí … ha ha…”Lời còn chưa dứt, Hoa Thiên Sóc vừa nghĩ tới Lạc Tử Mộng mặc y phục đơn giản chạy từ trong phòng ngủ ra, liền không nhịn được bật cười.“Rốt cuộc có chuyện gì mà buồn cười như thế?" Hàn Hạo Hữu lại càng thêm hứng Thiên Sóc thật vất vả mới dừng được lên tiếng "Chắc hẳn tối hôm qua thần Vương Gia đối với Lạc cô nương rất dịu dàng, cho nên hôm nay thần Vương Gia muốn lên triều thì Lạc cô nương tìm mọi cách ngăn cản, không kịp trang điểm thay quần áo đã chạy ra, theo suy nghĩ vụng về của thần, Lạc cô nương muốn Thần vương gia trở về với nàng .""Phiêu Kỵ đại tướng quân!" Hàn Hạo Thần thâm trầm nói một câu"Được rồi, mạt tướng không nói, nhưng mà thần Vương Gia vẫn nên gọi tên thần đi, nghe dễ nghe hơn."Hàn Hạo Hữu cả kinh "Ý Thiên Sóc . . . . . . Nhị đệ đã cùng Lạc cô nương. . . . . ." Cảm thấy là khả năng này, trong lòng Hàn Hạo Hữu có một trận mất Hạo Thần lúng túng trừng mắt liếc Hoa Thiên Sóc, sau đó trả lời Hàn Hạo Hữu "Hoàng huynh, Thiên Sóc đang nói đùa với huynh thôi, hôm qua Lạc cô nương ở tại phòng khách, Thần Đệ cũng không biết tại sao Lạc cô nương lại chạy đến.""À. . . . . . tại sao Thiên Sóc lại không muốn để Thần vương gia gọi ngươi là Phiêu Kỵ đại tướng quân?"Hàn Hạo Thần cũng không nhịn được cười một câu nói của Hàn Hạo Hữu châm trúng vào chỗ đau của Hoa Thiên Sóc, Hoa Thiên Sóc thở dài nói "Còn không phải bởi vì Lạc cô nương này, trước lúc quen biết nàng, vi thần còn cảm thấy chức danh này rất Quang Tông Diệu*, nhưng sau khi gặp nàng, mới phát giác cái tên này có chút không tốt."* rạng rỡ tổ tông"Vị Lạc cô nương kia nói gì mà lại khiến người luôn luôn không để ý đến những lời bình luận của người khác như Hoa Thiên Sóc phải cảm thán như vậy?"Hoa Thiên Sóc lần nữa thở dài lắc đầu "Không biết từ nơi nào xuất hiện một vị Lạc Tử Mộng cô nương đem Phiêu Kỵ đại tướng quân gọi thành Hoa Hoa đại tướng quân, làm hại những người nghe được xưng hô như thế này lại cho rằng vi thần thật sự mỗi ngày thường xuyên đến kỹ viện chứ.""Ha ha ha. . . . . ."Hàn Hạo Hữu nghe vậy không nhịn được cười lớn, Hàn Hạo Thần ở bên cạnh cười nhẹ không nói gì."Nhưng mà. . . . . ." Hàn Hạo Hữu cúi đầu suy nghĩ, cầm ly trà lên uống một ngụm trà sau đó nhìn về phía Hàn Hạo Thần hỏi, "Nhị đệ thật sự không biết lai lịch của Lạc cô nương này?"Hàn Hạo Thần uống một hớp trà, mới nhíu mày cười nhạt nói "Đợi đến lúc nàng nhớ, tự nhiên sẽ nói cho chúng ta biết, cần gì phải nóng lòng chứ.""Ngươi thật sự nghĩ nàng nhớ không ra sao?" Hoa Thiên Sóc có chút giật mình, bởi vì theo ý hắn, Hàn Hạo Thần tuyệt đối không phải là một người dễ dàng tin tưởng người khác như vậy."Ý Thiên Sóc, Lạc cô nương cố ý giấu giếm?" Hàn Hạo Hữu hỏi."Cảm giác giống như vậy, nhưng lại cảm thấy không giống như đang nói dối." Nói tới chỗ này Hoa Thiên Sóc khoát khoát tay cười khổ, "Dù sao Thiên Sóc đã bị Lạc Tử Mộng cô nương này làm cho đầu óc choáng váng, cũng không biết nàng nói thật hay là nói dối nữa."Hàn Hạo Thần và Hàn Hạo Hữu liếc nhau một cái sau đó mỗi người đều chìm vào trong tâm sự riêng của mình chỉ mỉm cười một Hữu Hạo cúi đầu làm như suy nghĩ, lúc ngẩng đầu lên hắn nói "Nhị đệ, vốn tưởng rằng ngày đó đệ vội vã đem Lạc cô nương về trong phủ là bởi vì đệ cảm thấy hứng thú với cô ấy, không ngờ chỉ là một hiểu lầm, đã như vậy, trẫm muốn đem Lạc cô nương nạp thành phi, không biết nhị đệ ý như thế nào?"Chỉ nghe "Bốp" một tiếng thanh thúy vang lên, ly trà đã bị vỡ thành nhiều mảnh nhỏ.

doc truyen tieu vuong phi khuynh quoc